Băng tải được dùng để vận chuyển khối lượng vật liệu lớn trên khoảng cách hoặc độ
cao lớn. Một băng tải thường vận chuyển các vật liệu hay đối tượng cùng loại. Thông thường,
các đối tượng này được đặt lên băng tải theo dạng tự do, hay nói cách khác, đổ liên tục lên
băng đang chuyển động. Trong tài liệu này, ta thống nhất sử dụng thuật ngữ “vật phẩm” để
chỉ các đối tượng được vận chuyển.
Góc máng (Trough angle). Có thể bố trí dây băng tải nằm ngang (Flat belt), tương tự
như ở bộ truyền đai dẹt. Tuy nhiên, người ta thường sử dụng thêm các con lăn đặt nghiêng
(con lăn máng – Troughing idlers) để uốn dây băng tải thành dạng máng lõm, nhằm vận
chuyển vật phẩm được ổn định hơn (Xem minh họa trên hình 2). Độ rộng băng tải phụ thuộc lưu lượng cần vận chuyển và kích cỡ vật phẩm (hay kích
thước của các “hạt” vật liệu) cần vận chuyển trên băng. Nếu kích cỡ vật phẩm càng lớn thì độ
rộng băng tải càng phải rộng. Góc nâng hay hạ của băng tải (góc dốc) được quyết định bởi đặc tính và hình dạng
các hạt vật liệu được vận chuyển. Các vật liệu dạng hạt, ổn định có thể sử dụng băng tải có độ
dốc lớn; các vật liệu không ổn định như than, cát cần xác lập góc dốc nhỏ.
Góc dốc lớn nhất của băng tải có bề mặt nhẵn được cho trong bảng 2. Khi bề mặt
băng bị ướt hoặc bẩn, các giá trị trong bảng cần giảm đi 2 đến 5 độ.